Đêm tháng mười người
người cứ vội vã về nhà để tránh những cơn mưa, còn em cứ loay hoay giữa những
nỗi nhớ, em thả hồn vào cơn mưa có chút se lạnh ngọt ngọt của gió đầu mùa và em
nhớ anh. Gió mùa lại về rồi, hi vọng nó mang theo tình yêu của em gửi đến anh.
***
Anh à, những con đường
đã len lỏi chút se lạnh của gió đầu mùa, đi giữa màn mưa em cảm nhận thấy cái
rét đang cuốn vào trong gió. Đêm tháng mười người người cứ vội vã về nhà để
tránh những cơn mưa, còn em cứ loay hoay giữa những nỗi nhớ, em thả hồn vào cơn
mưa có chút se lạnh ngọt ngọt của gió đầu mùa và em nhớ anh. Em nhớ nụ hôn đầu,
nhớ cái ôm từ phía sau, nhớ nụ cười hiền của anh, nhớ cái cách quan tâm chẳng
giống ai của anh và nhớ cả cái cách anh lạnh lùng với em những khi dỗi hờn.
Đã lâu rồi em không
viết, cái con bé lãng mạn trong em chỉ quay lại từ khi bắt đầu yêu anh, cũng lạ
nhỉ, em cũng không biết tại sao nữa. Chỉ biết là em muốn lấp đầy những khoảng
trống trong anh, những tổn thương mà anh đã trải qua trong cuộc sống.
Em biết trước khi yêu
em, có thể anh đã trải qua những mối tình rất đẹp nhưng vì lý do nào đấy mà
dang dở. Có lẽ anh luôn trong trạng thái đề phòng và chẳng còn tin một điều gì
là mãi mãi cả. Hay em chỉ là một người thay thế, dù tình cảm của em có thế nào
đi chăng nữa thì với anh cũng không hề quan trọng. Có thể anh đang đánh giá em
giống tất cả những người khác “Ai rồi cũng như nhau thôi mà”. Nhưng anh à, cuộc
đời này cần lắm những niềm tin, anh cứ sống, cứ tin và cứ yêu đi sẽ không thấy
cuộc đời này như mình nghĩ nữa.
Em chẳng biết làm thế
nào để lấp đầy những tổn thương trong anh, em chỉ biết yêu anh bằng những gì
chân thành nhất, không so đo, tính toán, không vì bất kỳ điều gì cả, đơn giản
chỉ là yêu thôi anh à. Em không lý giải tại sao mình cứ cố chấp mà yêu anh như
thế. Mọi người nói như thế là mù quáng nhưng em lại không nghĩ vậy. Em hoàn
toàn tỉnh táo để hi vọng rằng một ngày nào đó anh sẽ hiểu được tình cảm của em.
Em sẽ mang hết cả tuổi trẻ của em để yêu anh. Đời được bao lâu mà hững hờ, tuổi
trẻ của em sẽ để một lần dại khờ và nông nổi như thế đấy. Em tự nhủ dù sau này
có ra sao, dù tình cảm của em có không được đón nhận thì em cũng không hề hối
hận.
Gió mùa lại về rồi, hi
vọng nó mang theo tình yêu của em gửi đến anh. Còn vài ngày nữa thôi là tới
ngày đặc biệt của anh, mong rằng những giận hờn nho nhỏ trôi đi hết, mình sẽ
vẫn yêu nhau như những ngày đầu tiên gặp nhau anh nhé. Cảm ơn cuộc đời đã mang
anh đến bên em.
(Sưu
tầm)